Nếu có ai nhắc đến tên nước này chắc nhiều người còn không rõ nó ở đâu, châu lục nào. Thật vậy, Liberia có diện tích chỉ bằng 1 phần 3 nước Việt Nam, và dân số không quá 3 triệu rưỡi, tức chỉ trên dưới một nửa dân số Sài Gòn, nằm cạnh biển phía Đông châu Phi, có cùng biên giới với Côte d’Ivoire (Bờ Biển Ngà) mà ai xem World Cup 2010 chắc cũng biết. Một nước bé nhỏ và nằm ở lục địa đen đã không tạo chú ý đối với mình mỗi lần nghe truyền thông nhắc đến tên nước này. Nhưng rồi một lần mình nghe báo đài nói nước này được thành lập bởi những người nô lệ da đen ở Mỹ sau khi họ được trả tự do hơn 1 thế kỹ rưỡi trước đã lay động óc hiếu kỳ trong mình. Cám ơn các trang bách khoa toàn thư mở trên mạng, mình có dịp tìm hiểu lịch sử nước này.
Tag: Lịch Sử
Tây Sơn Hào Kiệt
Đây là tên một bộ phim truyền hình nhiều tập vừa mới bắt đầu chiếu trong nước về triều đại ngắn ngủi Tây Sơn hơn 200 năm trước. Người ta nói nhiều đến giá trị khơi dậy lòng yêu nước sâu sắc qua những chiến thắng hào hùng của Nguyễn Huệ trong bộ phim này, nhưng trong bài viết này mình hãy gác qua những cảm xúc đó và thử ôn lại lịch sử giai đoạn này, từ 1771 đến 1801 để hiểu thêm và hy vọng nhớ được vài kiến thức về đất nước mình, mà trong thời buổi hiện đại mình cho là quan trọng hơn lòng yêu nước đơn điệu với mấy điệp ngữ chiến thắng Ngọc Hồi Đống Đa, Rạch Gầm Xoài Mút được nhắc đi nhắc lại.
viết tiếp về Do Thái
Bài viết trước mình có nói lịch sử và huyền thoại của người Do Thái đan xen lẫn nhau. Chỉ bắt đầu từ thế kỷ thứ 8 trước CN về sau các nhà khảo cổ mới có thể tìm được di chỉ chứng thực có một quốc gia tên Israel ở vùng đất Palestine ngày nay. Trước đó, các câu chuyện về tổ phụ Abraham di cư đến vùng đất Palestine hay thời kỳ nô lệ bên Ai Cập và việc ông Mosen dẫn dân Do Thái vượt biển Hồng Hải về lại miền đất Do Thái đều chưa được xác định bằng phương pháp khảo cổ học và có thể là sẽ chẳng bao giờ.
Lịch sử Do Thái
Thế là Giáng Sinh đã qua. Mấy ngày nay mình chỉ ở nhà, nghỉ ngơi, đi lễ đêm 24, và xem TV. Chỉ thế thôi, không tiệc tùng, treo đèn hay trang trí cây thông, cũng chẳng có bữa ăn đặc biệt mùa Giáng Sinh như người Mỹ. Hai vợ chồng tranh thủ thời gian dọn dẹp nhà cửa, và ghé chợ Á châu mua mấy con cá tươi về chiên lên làm bữa ăn sau ngày Giang Sinh. Hôm 25, ngày Giáng Sinh, các tiệm ăn của Mỹ đều đóng cửa nên 2 vợ chồng ghé nhà hàng Ấn Độ ăn cho vui. Chỉ thỉnh thoảng mình mới ăn đồ Ấn và lần này cũng không có gì đặc biệt hơn, vẫn mấy món cà ri. Ăn xong thì nhủ thầm thôi một năm nữa đi ăn lại là đủ rồi!
Năm Thánh
Còn hai ngày nữa là đến Giáng Sinh. Ở miền nam Florida mấy hôm nay lạnh khác thường, có lẽ ảnh hưởng bởi cơn bão tuyết ở mấy tiểu bang bên trên. Mùa Đông ở đây ít khi xuống dưới 60 độ F (khoảng 20 độ C), vậy mà 2 hôm qua trời rét đậm, xuống thật thấp chỉ còn 45, 50 độ. Thế mới biết Florida cũng lạnh lắm. Lạnh từ trong ra ngoài. Gần 2 tháng rồi từ ngày bố mình ra đi, thời gian vừa ngắn mà cũng vừa dài. Trong khoảnh khắc mình cảm giác như mới hôm qua mình còn gọi điện thoại hỏi thăm bố.
Hai tôn giáo lớn ở miền Nam
Mùa lễ Giáng Sinh, hay Noel, Xmas, tùy cách nhìn của mỗi người, năm nay trong gia đình mình không cần nói ra thì ai cũng biết không giống như mọi năm. Sự khác biệt đối với mình không ở những diễn biến bên ngoài, mà là tâm trạng bên trong. Có lẽ theo thời gian, những cảm xúc đời thường của con người không còn thể hiện nhiều ra ngoài mà dần rút vào nội tâm. Cái hố sâu thẳm tối đen từ ngày bố mình mất đang dần nhường chỗ cho bình minh một cuộc sống mới.
Miên man ngày Chủ Nhật …
Lại một cuối tuần trôi qua. Cách đây không lâu, cứ vào cuối ngày Chủ Nhật là mình thấy buồn buồn. Cái cảm giác sáng sớm hôm sau phải đi làm, “sống” 8 tiếng trong môi trường đến tận bây giờ vẫn có cái gì đó xa lạ đối với mình. Hoàn cảnh khách quan và có lẽ cả khuyết điểm chủ quan của mình nên dù ở Mỹ gần 20 năm rồi mà mình vẫn còn cái cảm giác ấy. Đi làm mà như đi đến một thế giới khác, vẫn cảm giác như một người khách…
Có thể đây là một đề tài hay, nhưng đó không phải là ý chính bài blog của mình bây giờ. Hôm nay mình không thấy chán nản vì ngay mai đi làm mà lại có cảm giác một điều gì đó thôi thúc mình viết bài, dù chỉ là viết quanh co, nói đông nói tây, nhưng có viết vẫn hơn không. Mình có thể ngồi xem TV, giải trí bằng cách xem phim, chơi game,… nhưng lòng lại canh cánh muốn làm cái gì đó không phải chỉ cho mình.
khi nào đến sinh nhật họ ?
Nói đến gia phả, chắc ai cũng hay nghe nhắc đến ngày giỗ họ. Thế còn ngày sinh nhật? Sinh nhật hẳn là một nét văn hóa của Tây phương. Người Tây họ xem trọng ngày sinh hơn ngày tử, thật khác với văn hóa Á Đông mình, âu cũng là một sự khác biệt thú vị trong các nền văn minh, làm cho cuộc sống thêm phong phú…