Năm Thánh

Còn hai ngày nữa là đến Giáng Sinh. Ở miền nam Florida mấy hôm nay lạnh khác thường, có lẽ ảnh hưởng bởi cơn bão tuyết ở mấy tiểu bang bên trên. Mùa Đông ở đây ít khi xuống dưới 60 độ F (khoảng 20 độ C), vậy mà 2 hôm qua trời rét đậm, xuống thật thấp chỉ còn 45, 50 độ. Thế mới biết Florida cũng lạnh lắm. Lạnh từ trong ra ngoài. Gần 2 tháng rồi từ ngày bố mình ra đi, thời gian vừa ngắn mà cũng vừa dài. Trong khoảnh khắc mình cảm giác như mới hôm qua mình còn gọi điện thoại hỏi thăm bố.

Continue reading “Năm Thánh”

Hai tôn giáo lớn ở miền Nam

Mùa lễ Giáng Sinh, hay Noel, Xmas, tùy cách nhìn của mỗi người, năm nay trong gia đình mình không cần nói ra thì ai cũng biết không giống như mọi năm. Sự khác biệt đối với mình không ở những diễn biến bên ngoài, mà là tâm trạng bên trong. Có lẽ theo thời gian, những cảm xúc đời thường của con người không còn thể hiện nhiều ra ngoài mà dần rút vào nội tâm. Cái hố sâu thẳm tối đen từ ngày bố mình mất đang dần nhường chỗ cho bình minh một cuộc sống mới.

Continue reading “Hai tôn giáo lớn ở miền Nam”

Vô lượng thọ kinh

Trong lễ tang bố mình hơn một tháng trước, chắc những ai có mặt còn nhớ rõ hơn một tiếng cả nhà cùng thầy tụng kinh Phật cho bố. Lời tụng vừa nhanh,  lắm từ Hán Việt, lại vừa có nhiều từ uyên thâm, súc tích nên có lẽ phải là người Phật tử thuần thành mới hiểu được nhiều. Từ ngày bố mất, khi rảnh rỗi mình vào Mạng đọc một chút về Phật giáo và kinh kệ tụng niệm cho người quá cố để hiểu thêm về ý nghĩa những gì mình làm và thấy trong khi cử hành tang lễ theo nghi thức Phật giáo cho bố, điều bố mong muốn khi còn sống.

Continue reading “Vô lượng thọ kinh”

Miên man ngày Chủ Nhật …

Lại một cuối tuần trôi qua. Cách đây không lâu, cứ vào cuối ngày Chủ Nhật là mình thấy buồn buồn. Cái cảm giác sáng sớm hôm sau phải đi làm, “sống” 8 tiếng trong môi trường đến tận bây giờ vẫn có cái gì đó xa lạ đối với mình. Hoàn cảnh khách quan và có lẽ cả khuyết điểm chủ quan của mình nên dù ở Mỹ gần 20 năm rồi mà mình vẫn còn cái cảm giác ấy. Đi làm mà như đi đến một thế giới khác, vẫn cảm giác như một người khách…

Có thể đây là một đề tài hay, nhưng đó không phải là ý chính bài blog của mình bây giờ. Hôm nay mình không thấy chán nản vì ngay mai đi làm mà lại có cảm giác một điều gì đó thôi thúc mình viết bài, dù chỉ là viết quanh co, nói đông nói tây, nhưng có viết vẫn hơn không. Mình có thể ngồi xem TV, giải trí bằng cách xem phim, chơi game,… nhưng lòng lại canh cánh muốn làm cái gì đó không phải chỉ cho mình.

Continue reading “Miên man ngày Chủ Nhật …”