Ăn sáng với Socrates

Hôm nọ trên chuyến bay từ  Cleveland về lại Florida, do không ngủ được nên mình vớ lấy tờ tạp chí trên máy bay xem lướt qua. Đây là dạng tạp chí nửa thông tin, nửa quảng cáo với những bài phóng sự về sự phát triển của một thành phố nào đó hay vẻ đẹp lộng lẫy và tiện ích của một khách sạn nào đó được viết bởi phòng thương mại hay chủ khách sạn. Đấy là người ta trả tiền để được viết bài đăng lên báo. Hình thức là thông tin mà nội dung là quảng bá cho thương hiệu hay sản phẩm của mình. Cứ tưởng loại bài viết như thế sẽ rất nghèo nàn, không ngờ lần này mình đọc được một bài viết hay và muốn dịch một trích đoạn cho vào trong này. Đây là bài viết giới thiệu một cuốn sách đã được xuất bản do chính tác giả  – Robert Smith – viết với mục đích quảng bá đứa con tinh thần của mình và có tựa sách chính là tựa bài blog này.

Continue reading “Ăn sáng với Socrates”

Miên man ngày Chủ Nhật …

Lại một cuối tuần trôi qua. Cách đây không lâu, cứ vào cuối ngày Chủ Nhật là mình thấy buồn buồn. Cái cảm giác sáng sớm hôm sau phải đi làm, “sống” 8 tiếng trong môi trường đến tận bây giờ vẫn có cái gì đó xa lạ đối với mình. Hoàn cảnh khách quan và có lẽ cả khuyết điểm chủ quan của mình nên dù ở Mỹ gần 20 năm rồi mà mình vẫn còn cái cảm giác ấy. Đi làm mà như đi đến một thế giới khác, vẫn cảm giác như một người khách…

Có thể đây là một đề tài hay, nhưng đó không phải là ý chính bài blog của mình bây giờ. Hôm nay mình không thấy chán nản vì ngay mai đi làm mà lại có cảm giác một điều gì đó thôi thúc mình viết bài, dù chỉ là viết quanh co, nói đông nói tây, nhưng có viết vẫn hơn không. Mình có thể ngồi xem TV, giải trí bằng cách xem phim, chơi game,… nhưng lòng lại canh cánh muốn làm cái gì đó không phải chỉ cho mình.

Continue reading “Miên man ngày Chủ Nhật …”