Lần đầu về thăm quê chồng – Phần 2

Nhà bà Cả Chắt to vật vã, cũng 3 gian nhưng sao to vãi (bắt chước bố CH dùng từ này chứ chả hiểu nó là gì, mà tự dưng ra Bắc lão lại dùng từ vãi luôn miệng).

Mặt tiền nhà cụ Chắt
Mặt tiền nhà cụ Chắt

Bất ngờ thú vị và may mắn, Bác Ngọc, bác Anh, bác Lan tề tựu đông đủ, chậm một tí là các bác đi mất rồi. Bà Cả Chắt năm năm thọ 92 tuổi, dáng bà vẫn dong dỏng cao, chân đi nhanh nhẹn, mắt nhìn vẫn còn rõ, chỉ có tai là hơi lãng. Các bác hỏi thăm nhiều về ông bà nội, về chuyện không may với bố Tùng, rồi ngậm ngùi. Các bác tính chuyện ăn cơm chiều với mọi người nhưng ngặt nỗi thời gian có hạn, mà danh sách đi thăm thì còn dài, đành lỗi hẹn các bác trong tiếc nuối. Con Xí Muội ấy vậy mà hay, chắc nó ngoác miệng cười nhiều quá nên các bác thương, lì xì khá khẩm, hehe. Tạm biệt bà Cả Chắt, tạm biệt các bác, lại rồng rắn sang thăm bà Thủy.

Bà Thủy có vào Nam lúc bố Tùng mất nên bà – cháu tíu tít nói chuyện. Nhà bà nằm ngay sau tiệm thuốc Nam của chú Hà, trong sân phơi ít nghệ khô để làm thuốc. Phòng khách có bộ bàn ghế và một cái giường, bà bảo rằng ông nằm ngoài, bà nằm trong. Vợ chồng nhìn nhau rồi hỏi: Oh, thế sao ông bà không nằm chung giường? Bà  cười tủm tỉm, “già rồi cháu ah”, hahaha, thế là già thì phải nằm riêng nhé…

Xí Muội lại được lì xì, ạ lia lịa

Vừa ra đến cửa thì ông Hùng về, hóa ra ông là chồng bà Thủy. Ông là thầy lang (nhưng ko phải lang băm đâu nhé). Trụ sở làm việc của ông ngay kế bên tiệm thuốc, thế thì hay quá, khám bệnh bên này, bốc thuốc bên kia 😀

Chú Hà, chú Hồng cưỡi xe chở cả nhà sang thôn bên cạnh thăm bà Đỗ. Đến lúc này thì mẹ cằn nhằn bố vì chỉ đạo “ninh tinh”, bảo mua 2 túi trái cây mà giờ đi thăm những 4, 5 nhà, đi tay không nên thấy trống vắng ngài ngại thế nào ấy. Trót rồi biết làm sao, vả lại người quê mình quí nhau cái tình cái nghĩa là chính, mọi người nồng nhiệt chào đón vì là bà con của nhau chứ có phải vì quà cáp gì cam. Nhưng mà… lần sau về thăm quê thì chắc chắn phải chuẩn bị chu đáo hơn, có khi phải đánh cả xe con tải quà về mới đủ.

Nhà bà Đỗ không hoành tráng như nhà bà Cả Chắt, nhưng cũng rộng rãi, sạch sẽ. Hay một điều là nhà ai cũng sạch sẽ lạ thường, mặc dù nhà ai cũng có con nít chạy loanh quanh. Hay là con nít ở quê không phá phách như con xí muội??? Bà Đỗ tóc bạc trắng, bạc trắng như mây (lời bài hát). Thế là tìm ra được 1 điểm chung của bên nội, khi già thì tóc ai cũng bạc trắng. Tự hỏi rằng khi già thì tóc bố CH có bạc trắng như thế không? hay là trọc lóc??? Bà Đỗ mắt kém rồi, bà bảo rằng bà sắp mù giống ông của cháu. Nghe mà thấy thương quá…

Tạm dừng…

Author: vtnhubang

Nothing

2 thoughts on “Lần đầu về thăm quê chồng – Phần 2”

  1. hay quá …quá hay….
    Thoi chết rồi, kì này có người viết bài còn hay hơn tớ rồi

Leave a Reply