Hôm nọ về Cleveland mình có dịp scan một số hình cho vào máy tính rồi đưa lên website này. Đây không phải là những hình bình thường chụp gần đây mà là những giấy tờ xưa, trong đó đa số là hình của bố. Như một cuộc chạy đua vô vọng, trong khi hình ảnh bố đang chìm dần sau màn sương mù thời gian thì mình lại tìm thêm được một vài phác họa rõ hơn về bố qua những tấm hình này.
Tag: Bố
Tết xưa
Còn một tháng nữa là đến Tết truyền thống ở Việt Nam, ngày lễ lớn và vui nhất trong 365 ngày của một năm. Mình mong biết bao đến ngày mồng một, ngày được tiền lì xì, được nếm vị ngọt của những thứ bánh mứt mà chỉ ngày ấy mới mở gói, được nghe tiếng pháo, đốt pháo, được tha hồ chơi bài, đánh đáo mà không sợ người lớn la trách và chắc chắn không phải cuối cùng là không phải đi học! Đấy là 20 năm trước, bây giờ mình chỉ có thể mơ màng thả hồn bồng bềnh với biết bao kỷ niệm mà chính mình ngày ấy đã không cảm nhận được hết.
Năm Thánh
Còn hai ngày nữa là đến Giáng Sinh. Ở miền nam Florida mấy hôm nay lạnh khác thường, có lẽ ảnh hưởng bởi cơn bão tuyết ở mấy tiểu bang bên trên. Mùa Đông ở đây ít khi xuống dưới 60 độ F (khoảng 20 độ C), vậy mà 2 hôm qua trời rét đậm, xuống thật thấp chỉ còn 45, 50 độ. Thế mới biết Florida cũng lạnh lắm. Lạnh từ trong ra ngoài. Gần 2 tháng rồi từ ngày bố mình ra đi, thời gian vừa ngắn mà cũng vừa dài. Trong khoảnh khắc mình cảm giác như mới hôm qua mình còn gọi điện thoại hỏi thăm bố.
Một kỷ niệm về bố mình
Suốt quãng thời gian mình sống với bố, bố làm nhiều nghề khác nhau, lâu nhất là ở công ty đo đạc, sau đó là nuôi gà, nuôi cút, rồi đến đóng giầy,… Nhưng da diết hơn cả trong ký ức mình là giai đoạn bố đạp xích lô. Có lẽ thời gian bố làm ở công ty đo đạc tuy là lâu nhất, nhưng bố hay đi xa, hơn nữa mình lại quá nhỏ nên không nhớ gì mấy ngoài thấp thoáng hình ảnh một vài lần bố dẫn mình và chị Thục đến cơ quan bố ở trong khu Thị Nghè và hai chị em mình được đồng nghiệp bố cho ăn bánh in. Mình còn nhớ là ngon lắm! Nếu trí nhớ không phụ mình thì bố bắt đầu đạp xích lô khi mình học lớp 1 hay 2… và như thế thì bố đạp xích lô quãng 1985 đến 1988.
Vô lượng thọ kinh
Trong lễ tang bố mình hơn một tháng trước, chắc những ai có mặt còn nhớ rõ hơn một tiếng cả nhà cùng thầy tụng kinh Phật cho bố. Lời tụng vừa nhanh, lắm từ Hán Việt, lại vừa có nhiều từ uyên thâm, súc tích nên có lẽ phải là người Phật tử thuần thành mới hiểu được nhiều. Từ ngày bố mất, khi rảnh rỗi mình vào Mạng đọc một chút về Phật giáo và kinh kệ tụng niệm cho người quá cố để hiểu thêm về ý nghĩa những gì mình làm và thấy trong khi cử hành tang lễ theo nghi thức Phật giáo cho bố, điều bố mong muốn khi còn sống.
Niên biểu
Hôm nay là ngày Tạ Ơn bên Mỹ, ngày lễ lớn bên này nên mình cũng như tất cả mọi người được nghỉ ở nhà. Hôm nay cũng là 4 tuần 1 ngày sau khi bố mình ra đi. Xem như đúng 1 tháng bố đi vào cõi hư vô mà không kịp nói lời từ biệt, mình viết vài dòng niên biểu về bố khi trí nhớ còn chưa nguội lạnh.
Thêm mấy tấm hình của bố mình
Mình lại tìm vài tấm hình xưa của bố đưa vào bài blog này để nhớ bố. Đúng 3 tuần rồi từ ngày bố tạm biệt tất cả mọi người ở cõi trần để về một nơi xa xôi… nơi chưa ai đến và nếu đến thì chưa bao giờ quay trở lại. Thế nhưng đâu đó từ nơi sâu thẳm trong cõi lòng, mình vẫn hình dung một ngày đoàn tụ. Có thể đó là cái tâm trạng chưa muốn chấp nhận sự ra đi vĩnh viễn của bố trong mình đang nói…
Hình bố mình ngày xưa
Mình gom nhặt mấy tấm hình bố ngày xưa đưa vào đây để mọi người cùng xem. Còn thiếu rất nhiều, và trật tự thời gian chỉ là sự cố gắng hết sức trong giới hạn những hình gia đình mình đang có trong website này và thời gian lục lọi các album…