Noel

Lại sắp đến Noel nửa rồi.  Noel năm nay không giống như những năm trước, có lẻ kinh tế đang vào lúc khó khăng cho nên không còn nhộn nhịp như nhửng năm khác.  Riêng bản thân của mình càng thấy buồn hơn vì thiếu đi hình bóng của bố.  Mình chỉ quen thuột với chử “Bố” từ khi mình cuới vợ.  Mình sinh ra ở Châu Đốc, lúc còn ở Việt Nam, mình không quen hoặc biết ai gọi “Ba” là “Bố” cả.  Khi mình lớn lên, mình quen rất nhiều bạn gọi “Ba” là “Bố”.  Mình nghe củng hay hay, nên mọi khi gặp ba của các bạn mình, mình thuờng chào hỏi bằng câu “Chào Bố” thay vì là “Chào bác hoặc là chào chú”.  Từ lúc mình lập gia đình, chử “Bố” đả bắt đầu có ý nghỉa mới đối với mình và cũng từ đó mình không dùng từ “Bố” để chào hỏi xả giao nửa.2006.6.25  Mình muối chia sẻ một trong nhửng kỷ niệm của Bố với mình.

Tấm ảnh này là mình và con gái Thục Đan,  chụp vào ngày 24 tháng 6 năm 2006.  Chắc là nhiều nguời thân của gia đình biết ngày này.  Vì đây là ngày đám cuới của Ngân và Cúc.  Ngân là em trai cua vợ mình, củng là con trai của bố.  Ngày hôm đó cả nhà điều bận rộn, làm lể tại nhà, làm lề ở nhà thờ.  Đến trưa về nhà an trưa, nghỉ ngơi chút rồi chuẩn bị đải khách ở nhà hàng.  Lúc đó mọi người đả đi ra nhà hàng để chuẩn bị tiếp khach.  Mình, Thục Đan, vợ mình và Bố là nhửng nguời cuối cùng chuẩn bị đi ra nhà hàng.  Bố đang lay hoay xắp xếp đồ để mang theo, máy chụp hình, máy quay phim, đồ lặt vặt …..  Bố mình là nguời lẹ làng và làm việc nhanh chóng cho nên cái cà vạt của Bố bị xéo đi.  Mình thấy vậy nên sửa cà vạt lại cho Bố, trong lúc mình sửa cà vạt cho Bố, Bố cuời “hề hề…” và bảo rằng “Bố đẹp hay xấu củng không sao, Bố đuợc các con thuơng Bố la Bố thấy vui”.  Lúc ấy mình cảm thấy rất cảm động, mình thật muốn ôm Bố và hôn Bố một cái, nhưng mình không làm đuợc.  Lúc đó Thục Đan đang ở bên cạnh mình, qua lời nói của Bố, mình cảm nhận đuợc tình thuơng của Bố dành cho các con của Bố.  Mình muốn làm đuợc như Bố, nên mình ôm Thục Đan và hôn Thục Đan và mình nhờ vợ mình chụp hình lại cho mình.  Từ lần đó, mình cứ nhớ mải lời nói cũa Bố giống như là lời nhắt nhở và dạy bảo của Bố cho mình.   Nhớ lúc còn nhỏ Má mình nói với mình là: Con nguời có 2 cái bất hạnh lớn.  Bất hạnh lớn nhất là còn nhỏ mà quá thông minh.  Bất hạnh thứ hai la còn nhỏ mà mất đi Cha, Mẹ.  Ba của mình đã mất từ năm 2003, Bố củng mất năm 2009.  Mình đả sống hơn nửa kiếp nguời mà mình vẩn không hiểu tại sao còn nhỏ mà quá thông minh là một sự bất hạnh.  Còn cái bất hạnh thứ hai thì mình đả hiểu và cảm nhận đuơc điều bất hạnh ấy.

6 thoughts on “Noel”

  1. Thật xúc động khi đọc entry này, thanks anh Hậu ! Về cái bất hạnh thứ nhất thì theo thiển ý của Chương, có thể người lớn sẽ không thích con nít khôn quá, đôi khi sự thông minh này sẽ làm mất đi tuổi thơ mà đáng ra ai cũng được trải nghiệm khi còn bé. 😉

  2. Vừa thú vị và vui khi biết sau này chữ “bố” đã có ý nghĩa với anh Hậu. Em nhớ mấy hôm đám tang bố, có lần ngồi trà dư tửu hậu dưới bếp, chú Cỏn có kể về cách xưng hô trong gia đình nhà bà Luận, mẹ chú. Trong nhà mấy cô chú gọi mẹ là U. Cách xưng hô đó mãi sau này chú Cỏn bảo vẫn giữ nguyên, dù có người xem cách xưng hô như thế là quê mùa. Chú Cỏn nói gọi như thế vừa thấy gần gũi, vừa để nhớ mẹ chú.
    Nói đến đây em lại nhớ bác Tùng sau khi sửa nhà xong, vẫn giữ cái bàn gỗ ăn cơm cũ kỹ ngày trước, dù nó trông không tương xứng với cái nhà mới.

  3. Anh Hau la`m em nguong mo^. qu’a! Thi thoang em nghi den moi quan he dau re~ trong gia dinh mi`nh, em thay anh Hau co cai hay rieng trong cach cu xu chan ti`nh, nhe nhang va “tha?o” voi bo va me (vo*.) Em nghi~ day la dieu hanh phuc ma khong phai ai cung co duoc nhu gia dinh mi`nh, nhu* chi Thuc. Thank you for sharing your precious moment, anh Hau!!

  4. Thank y’all, for the comments. Bố had rested in peace and his legacy will live on through us and our children.

  5. HI 👿 DAD I AM A :ninja: I LIKE TO BE AN :angel: THUCLAM WANTS TO :kiss: A BOY.NAP TIME :sleep:

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *