Vậy là bác Chương còn nhớ 1 kỷ niệm về ông Quang
Còn mình thì chỉ nhớ được vài kỷ niệm cỏn con về ông Quang, mấy đứa mình trong đó có Ngân, Chương, Thái, Trường, mình ngẫu nhiên thành đứa cháu gái duy nhất nên rất được ông nội cưng chiều, ôngvẫn thường gọi là “con bướm”. Đó là những lần mấy đứa cháu đu lên 2 cánh tay của chú Quang xem chú có thể gồng được mấy đứa. Đó là những lần trời mưa to, mấy chú cháu leo lên lầu, ra lan can lúc đó ướt sũng và rất trơn trợt để thi nhau nằm dài ra trượt, chỉ vậy thôi mà mấy chú cháu rất hào hứng và thích mê tơi trong 1 diện tích rất là hạn hẹp, mà lúc ấy thì thấy vô cùng là rộng lớn, đủ để mấy chú cháu có 1 buổi vui ra trò mà không hề tốn 1 đồng bạc
Không biết bây giờ ở nơi nào chú Quang có vô tình hay cố tình đọc được bài viết này, hay nói chung là vô trang này thì hay biết mấy, mà làm gì có chuyện đó được 😆
haha, and there are many other… swimming, playing with rubber bands, chu Quang playing the swallowing ping-pong ball trick… 🙂